Monday, April 22, 2024

Cảng Cái Mép-Thị Vải




 

Tiếng Thơ Hoa Vàng - Quê Hương & Nỗi Nhớ (Lê Diễm Chi Huệ )

 

Bỗng dưng tội nghiệp ! | Truyện ngắn

Câu Chuyện Nhân Văn - Những Dòng Sông Chia Rẽ (Với Lê Diễm Chi Huệ và GS Bùi Hồng Lĩnh)

 

Hải Quân VNCH Và Những Điều Khác Biệt - Điệp Mỹ Linh

 

***********************************







Hải Quân VNCH Và Những Điều Khác Biệt - Điệp Mỹ Linh









Điệp Mỹ Linh xin trân trọng kính chào quý khán giả. (1)

Điệp Mỹ Linh xin cảm ơn ban tổ chức Đại Hội kỷ niệm 53 năm ra khơi của khóa 22 sĩ quan Hải Quân Nha Trang đã dành cho Điệp Mỹ Linh vinh dự được trình bày cùng quý khán giả vài điều rất đặc biệt về Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa (VNCH).




Kính thưa quý vị, có lẽ quý vị cũng đồng ý với tôi rằng: Hải Quân VNCH là một quân chủng rất thầm lặng. Nhưng, những hoạt động quân sự của Hải Quân VNCH, trên sông rạch cũng như trên biển cả, thì lại oanh liệt không khác chi những chiến công hiễn hách của các quân binh chủng thiện chiến như Biệt Kích/Nhảy Dù/Biệt Động Quân/Thủy Quân Lục Chiến/Không Quân/Bộ Binh thuộc Quân Lực VNCH.




Nếu Hải Quân VNCH chỉ là những chàng đẹp trai, hào hoa, lịch lãm trong những bộ quân phục tiểu lễ hoặc đại lễ trắng thì làm thế nào chúng ta có được Giang Đoàn 30 Xung Phong đã khuấy động vùng Tam Giác Sắt của Việt cộng? Làm thế nào chúng ta có được Giang Đoàn 26 Xung Phong mà những chiến tích tại kinh TrèmTrẹm/kinh Ngang và U Minh/Chương Thiện vẫn chưa phai mờ? Làm thế nào chúng ta dám ngang nhiên chống lại Trung cộng tại Hoàng Sa để Hạm Trưởng Ngụy Văn Thà lưu danh thiên cổ? Làm thế nào chúng ta có được Giang Đoàn 43 Ngăn Chận với mặt trận Tuyên Nhơn rực lửa của những ngày tháng Ba và tháng Tư năm 1975; để rồi, Hải Quân Thiếu Tá Lê Anh Tuấn – vị chỉ huy trưởng can cường và liều lĩnh nhất của Giang Đoàn 43 Ngăn Chận – phải tuẩn tiết trên sông Vàm Cỏ Tây vào khuya 30 tháng Tư rạng ngày 01 tháng Năm, năm 1975? Làm thế nào chúng ta có được phục quốc quân Đặng Hữu Thân, người xuất thân khóa 12 Sĩ Quan Hải Quân Nha Trang và Ông đã bị cộng sản Việt Nam (csVN) xử bắn tại trại tù A30? Làm thế nào chúng ta có được một Hạm Đội đã trợ giúp đồng bào và quân bạn thoát vòng lửa đạn từ vùng I/vùng II Duyên Hải vào tháng Ba/tháng Tư 1975; rồi cũng chính Hạm Đội Hải Quân VNCH đưa chúng ta thoát khỏi cuộc “tắm máu” đầy kinh hoàng do csVN thực hiện sau khi csVN cưỡng chiếm được miền Nam Việt Nam, ngày 30/04/1975?




Trong các cuộc di tản đầy tình người – như đã kể trên – lúc nào quân nhân Hải Quân VNCH cũng thể hiện tinh thần kỹ luật rất cao.

Ngoài những điều như tôi đã nêu trên, Hải Quân VNCH còn có những điều rất khác biệt mà ít người ngoài quân chủng Hải Quân có thể biết được.

Những điều khác biệt của Hải Quân VNCH là: Trên chiến hạm, sĩ quan dùng cơm tại phòng dành riêng và được sắp ngồi theo thứ tự đã quy định. Nếu khách viếng thăm chiến hạm thì – khi dùng cơm – vị khách được ngồi ghế bên phải của Hạm Trưởng.

Khi một người Hải Quân đi với một phụ nữ – dù phụ nữ này già/trẻ/xấu/đẹp/Mẹ/vợ/bạn/người tình/em gái – người Hải Quân cũng để phụ nữ này đi bên phải của người Hải Quân, để, nhỡ có rủi ro gì, người Hải Quân sẽ thuận tay che chở và bảo vệ phụ nữ đó.




Sau đây là những danh từ khác biệt mà người Hải Quân VNCH thường dùng: Rời đơn vị/rời chiến đỉnh hoặc chiến hạm, Hải Quân VNCH gọi là “đi bờ”. Chỉ Huy Trưởng/Chỉ Huy Phó của một đơn vị được gọi là Chỉ Huy Trưởng/Chỉ Huy Phó chứ không gọi theo cấp bậc. Hạm Trưởng/Hạm Phó của một chiến hạm cũng được gọi là Hạm Trưởng/Hạm Phó chứ không gọi theo cấp bậc hay là Thuyền Trưởng/Thuyền Phó. Sĩ quan cấp thấp gọi sĩ quan cao cấp là commandent. Khi trực diện với vị sĩ quan uy quyền nhất của Hải Quân VNCH, đa số đều gọi vị sĩ quan này là Tư Lệnh chứ không gọi theo cấp bậc. Khi đàm thoại với một vị Tướng Hải Quân VNCH – dù vị Tướng này là Phó Đề Đốc – người đối thoại cũng gọi vị Tướng này là Đô Đốc.




Xin cảm ơn quý vị đã lắng nghe.

Kính chào quý vị.

Điệp Mỹ Linh

1. Bài này được biên soạn và đọc trong Đêm Đại Hội Kỷ Niệm 53 năm ra khơi của Khóa 22 Sĩ Quan HQ/NT.



Sunday, April 21, 2024

Cuốn Theo Chiều Gió Vinh Tuấn trình bày

 Sáng Tác Anh Việt Thu


Lời bài hát: Một ngày nào về thăm đất mẹ Đường về mưa bay giăng mắc lối đi Còn tìm đâu xanh xanh hoa cỏ Tìm đâu đêm đêm trăng tỏ Tìm đâu tiếng ru vào nôi Còn tìm đâu tìm đâu mái nhà Còn tìm đâu ngôi trường cũ mến yêu Còn tìm đâu mây buông tóc xoã Tìm đâu em thơ nho nhỏ Tìm đâu tuyết sương mẹ già Gió cuốn nước chảy lạnh lùng Đường xưa muôn lối biết đi tìm đâu ngày thơ Lặng nhìn mưa mưa rơi nức nở Mây trắng xây thành Buồn dâng dâng lên ngất trời Ngày thơ ơi đã qua mất rồi Còn niềm tin trong lòng vẫn nở hoa Còn dìu nhau trong cơn mưa gió Dìu nhau trong cơn giông bão Dìu nhau dắt nhau vào đời Một ngày nào về thăm đất mẹ Đường về mưa bay giăng mắc lối đi Còn tìm đâu xanh xanh hoa cỏ Tìm đâu đêm đêm trăng tỏ Tìm đâu tiếng ru vào nôi Còn tìm đâu tìm đâu mái nhà Còn tìm đâu ngôi trường cũ mến yêu Còn tìm đâu mây buông tóc xoã Tìm đâu em thơ nho nhỏ Tìm đâu tuyết sương mẹ già Gió cuốn nước chảy lạnh lùng Đường xưa muôn lối biết đi tìm đâu ngày thơ Lặng nhìn mưa mưa rơi nức nở Mây trắng xây thành Buồn dâng dâng lên ngất trời Ngày thơ ơi đã qua mất rồi Còn niềm tin trong lòng vẫn nở hoa Còn dìu nhau trong cơn mưa gió Dìu nhau trong cơn giông bão Dìu nhau dắt nhau vào đời Còn dìu nhau trong cơn mưa gió Dìu nhau trong cơn giông bão Dìu nhau dắt nhau vào đời Còn dìu nhau trong cơn mưa gió Dìu nhau trong cơn giông bão Dìu nhau dắt nhau vào đời -------------------

SÔNG BẾN HẢI CHIA ĐÔI TÌNH MẪU TỬ

 



SÔNG BẾN HẢI

CHIA ĐÔI TÌNH MẪU TỬ

 

“Ngày 20 tháng 7 năm 1954 

Việt Nam chia đôi nơi sông Bến Hải

Ngày 30 tháng 4 năm 1975.

Việt công cưỡng chiếm miền Nam”

 

Viết theo tâm sự của một người. DTDB

 

Thương làm sao vùng quê thân yêu đó

Nhớ làm sao những kỷ niệm đong đầy

Khi hoàn hôn chầm chậm nẽo chân mây

Lòng hiu quạnh mắt trông về chốn cũ

 

Nhớ ngày nào con ra thành theo chú

Mỗi khúc ruột mẹ, là mỗi đứa con!

Cách chia nào không đau đớn héo hon

Thương mẹ, nhớ em… đầm đìa nước mắt

 

Xa vời vợi khi quê hương ngăn cách

Chung một nước mà kẻ Bắc người Nam

Biển rộng mênh mông, rừng núi ngút ngàn

Sông Bến Hải cắt chia tình mẫu tử!

 

Dù con được thương yêu gia đình chú

Miền Nam cơm no, áo ấm, học hành…

Nhưng không sao quên dáng mẹ hiền lành

Khắc khoải nhớ thương đêm đêm lệ nhỏ...

 

Rồi miền Nam rơi vào tay giặc đỏ!

Con bôn ba chạy loạn lạc xứ người

Mẹ tuổi đời chồng chất đã sáu mươi

Lặn lội khắp nơi kiếm tìm con trẻ...

 

Con xa mẹ khi hãy còn tấm bé

Mẹ lìa con xao xác quá nửa đời!

Xa càng xa… khi thời cuộc đổi dời

Mỗi lần thay đổi ngàn trùng xa cách!

 

Vạn lý hải tần nửa vòng trái đất!

Nhớ chùa Tam Thanh, nhớ nước sông Thương

Nhớ đào Mẫu Sơn nửa trắng, nửa hường

Gỗ hoàng đàn, Thất Khê mùa mận chín…

 

Mộc nhĩ, nấm hương, mật ong... Tràng Định

Quên làm sao nắng chiều nhạt bãi dâu

Đêm mưa rơi, sáng non nhẫn dây trầu

Gió mát rượi mượt mà tàu lá chuối...

 

Mẹ ơi khói lam, sương mờ đĩnh núi

Nỗi nhớ thương dằng dặc thuở nào nguôi?

Ở nơi đây muôn thuở vẫn xứ người

Vật chất, tự do, văn minh, sang cả...

 

Sao nước Việt vẫn nổi trôi đày đọa!

Người dân lành luôn thiếu áo, đói ăn

Lãnh hải, lãnh thổ dâng, bán... ngoại xâm

Dân tộc khốn cùng, đảng viên phú quí...

 

Quê hương ta đã trãi bao thế kỷ

Ông cha đời đời chẳng ngại gian lao

Từng lớp người tiếp nối đổ máu đào

Quyết gìn giữ một Việt Nam hạnh phúc

 

Con bất hiếu chưa trọn tình cốt nhục

Để mẹ nhớ thương khốn khổ đoạn trường...

Và giờ đây xa cách quá quê hương…

Luôn vật vả trong khát khao niềm nhớ

 

Mẹ kính yêu, kiếp nhân sinh tạm bợ...

Chữ hiếu đạo xin kết cỏ ngậm vành

Nghĩa trả ơn đền ở kiếp lai sanh...

Cành Nam chim đậu.... hướng về cố quốc

 

Xin lỗi mẹ, con vẫn chưa về được

Vì Cộng thù còn thống trị quê hương

Khi toàn dân còn khốn khổ đoạn trường

Lòng dạ nào thảnh thơi về thăm lại!

 

Lời mẹ nhắn nhủ, con ghi nhớ mãi:

“…Trước sao, sau trước phải giữ lòng son

Cộng gieo tóc tang, nhân nghĩa rụi mòn

Đừng có về, quê hương còn bóng giặc!

 

Từ xa con, mẹ quen rồi héo hắt...

Đời thăng trầm qua bao cuộc bể dâu

Dù chân trời gốc biển, hay tuyến đầu...

Mẹ mãn nguyện, biết con theo Chính nghĩa…

 

Nỗi nhớ thương lòng già thêm thấm thía...

Hận thù Cộng... càng chất ngất dâng cao

Đoàn tựu, me con mình hẹn kiếp sau...

Sông Bến Hải chia đôi tình mẫu tử!”

 

 

DƯ THỊ DIỄM BUỒN

 

Email:dtdbuon@hotmail.com

Friday, April 19, 2024

Hàng Hàng Lớp Lớp - Trình bày: Chương Hà.


Một bản nhạc xưa chứa chan kỷ niệm một thời chinh chiến
Mời quý thân hữu nghe
HÀNG HÀNG LỚP LỚP
Sáng tác Nguyễn Văn Đông
trình bày Chương Hà

Thursday, April 18, 2024

Mong








 

NGƯỜI LÍNH GIÀ NHỚ THƯƠNG CHIẾN HỮU

 




NGƯỜI LÍNH GIÀ NHỚ THƯƠNG CHIẾN HỮU

(Viết cho hương linh cố Trung Tá Thiết Giáp Châu Văn Quan)

Quan ơi !

Thời khói lửa về trên đất nước

Bạn và tôi dấn bước chiến chinh

Chung Tiểu Đòan lưu động khinh binh

Lặn lội khắp bốn vùng chiến thuật.

Đời chiến binh vô cùng khổ cực

Nhưng chúng mình vì nước xả thân

Bạn và tôi thoát chết mấy lần

Trong những trận Lai Khê, Long Mỹ.

Tình chiến hữu có chung, có thuỷ

Hai chúng mình chiến đấu bên nhau

Nguyền sinh tử cùng chung số phận .

Hai chiến hữu bên Trời lận đận

Đêm bên nhau gối súng tâm tình

Có lắm khi vì bạn quên mình

Bát nước chia hai cùng đỡ khát

Đêm sương lạnh núi rừng bát ngát

Điếu thuốc bẻ đôi sưởi ấm lòng .

Rồi đến ngày hai đứa chia tay

Bạn và tôi đổi thay binh chũng.

Tôi Hiến Binh,bạn ngành Thiết kỵ

Súng đại liên, thiết giáp tung hoành

Khắp chiến trường suối rộng, rừng xanh

Bạn đuổi giặc cứu dân, giữ nước

Tàn cuộc chiến, giã từ vũ khí

Nuốt căm hờn chịu cảnh lao tù

Từ giã đời miền núi thượng vu

Xong một kiếp người trai yêu nước .

Bạn an nghĩ nơi miền sơn cước

Tôi lìa quê, đất khách lưu vong

Nơi xứ người tôi lắm long đong

Rừng Bắc Việt, bạn yên giấc ngủ.

Ngủ đi Quan, ngủ giấc ngàn Thu!

Trên thiên đàng, hồn bạn viễn du

Dưới trần thế, quê hương cơ cực


Cứ mỗi Năm đến ngày mất nước (30/4)

Kỷ niệm xưa về lại với tôi,

Người Lính Già Nhớ Thương Chiến Hữu

Nén hương lòng khói bốc lên khơi.

Hoa Đô(Lockwood House)

Trần Công/Lão Mã Sơn

Wednesday, April 17, 2024

Người Di Tản Buồn Ca Sĩ Khánh Ly

 

Một Lần Đi - Nguyệt Ánh | ASIA 32

 

Nửa Hồn Xuân Lộc


 

NỬA HỒN XUÂN LỘC

Nguyễn Phúc Sông Hương
Nếu được như bố già thượng sĩ
Nghe tin lui quân chỉ nhìn trời
Vỗ về nón sắt, cười khinh bạc
Chắc hẳn lòng ta cũng thảnh thơi.
Còn ta nhận lệnh rời Xuân Lộc
Lại muốn tìm em nói ít lời
Nhưng sợ áo mình đầy khói súng
Cay nồng mắt người gục trên vai.
Vì chắc ôm nhau em sẽ khóc,
Khóc theo vợ lính cả trăm người!
Em biết dù tim ta sắt đá
Cũng vỡ theo ngàn giọt lệ rơi.
Mây xa dù quen đời chia biệt
Ngoảnh mặt ra đi cũng ngậm ngùi
Rút quân, bỏ lại hồn ta đó
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời!
Bí mật lui quân mà đành phụ
Mối tình Long Khánh tội người ơi.
Mất thêm Xuân Lộc tay càng ngắn
Núm ruột miền Trung hun hút rồi.
Sáng mai thức dậy, em buồn lắm
Sẽ khóc trách ta nỡ phụ người.
Lòng ta như trái sầu riêng rụng
Trong vườn em đó vỡ làm đôi!
Đêm nay Xuân Lộc vầng trăng khuyết
Như một vành tang bịt đất trời!
Chân theo quân rút, hồn ta ở
Sông nước La Ngà pha máu sôi.
Thương chiếc cầu tre chờ thác lũ
Cuốn qua Xuân Lộc khóc cùng người
Ta đi, áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc mãi thơm mùi.
Tiếc quá nắng vàng phơi áo trận,
Vườn nhà em chuối chín vàng tươi
Ta nhớ người bên đàn thỏ trắng
Cho bầy gà nắm lúa đang phơi.
Chôm chôm hai gốc đong đưa võng
Ru nắng mùa xuân đẹp nụ cười...
Nếu được đưa quân lên Định Quán
Cuối cùng một trận cũng là vui.
Núi Chứa Chan kia sừng sững đứng
Sư đoàn 18 sao quân lui?
Thân ta là ngựa sao không hí
Cho nỗi đau lan rộng đất trời.
Hồn ta là kiếm sao không chém
Rạp ngã rừng xanh, bạt núi đồi
Hỡi ơi! chân bước qua Bình Giã
Cẩm Mỹ nhà ai khói, ngậm ngùi!
Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy
Xóm làng Gia Kiệm nhớ khôn nguôi
Đêm nay Xuân Lộc, đoàn quân rút
Đành biệt nhau, xin tạ lỗi người.
Chao ơi tiếng tắc kè thê thiết
Kêu giữa đêm dài sợ lẻ loi
Chân bước, nửa hồn chinh chiến giục
Nửa hồn Xuân Lộc gọi quay lui.
Ta biết dưới hầm em đang khóc
Thét gầm pháo địch dập không thôi
Em ơi Xuân Lộc, em Xuân Lộc
Xích sắt nghiến qua những xác người.
Buổi chiều nhận lệnh rời Xuân Lộc
Ta muốn tìm em nói ít lời
Nhưng sợ em buồn, không nói được
Nên đành lặng lẽ mà đi thôi!
Ngại phút rời xa em sẽ khóc,
Bao người vợ lính sẽ buồn theo
Yếu đuối tim ta người chiến sĩ
Loạn rừng, tội nghiệp tiếng chim kêu.
Rút quân bỏ lại đời ta đó
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời
Lửa ngút, trái tim ta lửa ngút
Trái tim người lính mới yêu người.
Cao nguyên bài học đầy cay đắng
Lớp lớp người rơi, lớp lớp rơi ...
Ta chẳng muốn làm người bại trận
Thành người tình phụ đó em ơi.
Ta đi áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc mãi thơm mùi,
Tội nghiệp nắng vàng chờ áo trận
Khi tàn chinh chiến sẽ đem phơi.
Em hỡi, em thương đàn thỏ trắng
Bầy gà mất mẹ sống mồ côi
Em hỡi em thương người lính trận
Người lính đêm nay phụ bạc rồi.
Bao năm ta trọn tình đất đỏ,
Một phút này thôi thẹn với đời
Sốt rét đêm run, ngày không ngã
Bao lần máu đổ dửng dưng cười.
Một phút này thôi, hừ lại ngã
Bỏ thành, bỏ đất nhục nào vơi.
Sáng mai chân bước qua Bình Giã
Cẩm Mỹ nhìn lui luống ngậm ngùi!
Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy,
Một trời Gia Kiệm nhớ khôn nguôi
Muôn năm em hỡi trời Xuân Lộc
Giữ nửa hồn ta mãi với người.
Giữ nửa hồn ta bên chiếc võng
Dưới giàn thiên lý bóng trăng soi .
Ðêm nay quân rút sầu riêng rụng
Trong vườn em và trong tim tôi!
Tôi sợ một ngày mai bại trận
Ðể em côi cút lại trên đời
Xuân Lộc, trời ơi Xuân Lộc cháy
Ai gọi tôi về trời Gia Rai!
May be an image of road and tree
All reactions:
107

ĐƯỜNG XƯA || HOÀNG VÂN || SÁNG TÁC: QUỐC DŨNG

 

Saturday, April 13, 2024

Sầu


 

Chuyện của một thời VŨ THẾ THÀNH

******************************************************************

 Chuyện của một thời

VŨ THẾ THÀNH


Thằng bạn Việt kiều mới đây gửi mail cho tôi: “… Sàigòn dạo này còn nhiều xích lô không? Cứ đến những ngày tháng tư này, tao lại nhớ đến xích lô. Bây giờ, mày chạy 2 bánh nổi không?….” . Chạy 2 bánh ở đây là nghiêng xe, giữ thăng bằng, thì xích lô 3 bánh có thể chạy bằng 2 bánh.

Tên Việt kiều này có thời là đồng nghiệp xích lô của tôi. Nó đang theo học ban triết (Tây) thì đứt phim. Sau 75, mọi ngành học bên văn khoa (trừ ngoại ngữ) đều có vấn đề, môn triết lại càng có vấn đề hơn nữa. Nó (phải) bỏ học, sống lông bông đủ kiểu. Tôi theo ngành khoa học nên được chiếu cố cho học nốt những môn còn thiếu, ra trường và làm việc tại một trung tâm nghiên cứu.

Tôi đã khóc - Nhạc Nguyên Bích - Thơ Dư Thị Diễm Buồn.

 

Wednesday, April 10, 2024

SAPA KỶ NIỆM NÀO BUỒN

 MẠCH VẠN NIÊN







SAPA KỶ NIỆM NÀO BUỒN

            B1 của tụi tui có 12 đứa. Thằng Quan Sứ làm B Trưởng, thằng Lầu Lỹ Phốc làm B phó. B là ký hiệu để chỉ một tiểu đội, ba B thì thành một C - tức một Trung Đội. B của tụi tui nằm ở đầu dãy của khu gia binh Long Giao trước kia của Sư Đoàn 18 nên được gọi là B1. B2 thì Trung Úy Nguyễn Hữu Cải làm B Trưởng. Ngoài hai thằng Mỹ Ngỵ mang máu Tàu kể trên tiểu đội tụi tui còn có Lữ Sĩ Phùng Sanh, Bế Cung Đàn và tui Mạch A Nìn nên năm đứa tui thường chơi chung họp thành ngũ quỷ. Thằng Quan Sứ chắc là dòng dõi 99 đời của Quan Công còn thằng Bế Cung Đàn gốc người Sán Dìu có dòng họ với người Quảng Đôngtui ghẹo nó chắc ba mầy tên là Bế Khúc Gỗ vì phải mang gỗ về mới làm đưc cây đàn. Nó cười trừ. Nhưng tui chơi thân nhất là Lầu Lỹ Phốc bởi vì tui và nó thường ăn cơm chung và chia xẻ từng thức ăn. Nhờ nó mà tui mới biết món Hắc Xì Dầu. Nó gốc người Nùng ở Đơn vị Biệt Kích 81 Dù và chơi domino chưa bao giờ biết thua. Mỗi lần thắng trận nó đều mang chiến lợi phẩm gồm đường sữa thuốc lá v.v... về chia xẻ với tui. Ngược lại thì tui chơi cờ tướng ăn nhu yếu phẩm như nó vì tui cũng có máu cờ bạc và cũng từng chiến thắng vẻ vang. Nguyễn Hữu Cải ở B2 cũng mê cờ tướng, anh ta không có máu cờ bạc nhưng tui thích chơi với anh vì kẻ tám lạng người nửa cân. Những lần không có độ là hai đứa tui xáp lại đánh cờ suốt ngày chủ nhật vì hai đội kề bên.