Friday, February 3, 2017

Ngông


         ____________________

Image result for cái ngông trong văn chương
CHÂN DIỆN MỤC 


 Thời của Ngông đã qua rồi ?

     Ngày nay người ta trọng những người thực tế , thực dụng , bương trải , nhạy bén , hoà nhập ... giống người ta ...

     Người ta rất ghét những người cao ngạo , tự đại , phách lối , kiêu căng ...   Nhưng ngông không phải thế ... Ngông có cao ngạo chút xíu ! Ngông có đề cao mình , nhưng đề cao ... bướng , đề cao chơi ... chứ không đề cao mình mà hạ thấp kẻ khác  !
     Tôi rất thích những người ngông ! Nhưng bây giờ hình như loại người đó bị chê là cao ngạo , tự đại , người hâm , người khùng ... những người đi ngược với thời gian kiểu người âm lịch !
     Tô Đông Pha viết :
                                       Đãn nguyện tử tôn ngu thả độn
                                       Vô tai vô hại đáo công khanh
                                      ( Chỉ nguyện con cháu ngu và đần
                                         Không tai hoạ , hoạn nạn , làm nên công khanh )
Không kể là ngông ! Thậm chí có kẻ còn cho là ông mỉa đời , cay cú !
     Tản Đà rất ngông ! Nhưng ngông kiểu đó ... xưa rồi Diễm !   Muốn gánh thơ lên bán chợ trên trời , muốn hỏi cưới hằng Nga , Chức Nữ ! Đọc thấy khoái , thấy cười , nhưng mà ... chưa đã !!!
     Ngày nay người ta ngông hơn nhiều ! Tôi không muốn nói đến cách chơi ngông như : nuôi Hổ , Gấu trong nhà! Xây biệt thự trên đèo Hải Vân ! Mở quán cà phê hàng trăm triệu đồng một ly !!!
     Tôi chỉ nói đến cái ngông của văn thi sĩ thôi , Cái ngông nói bướng mà chơi ! Không hại ai ! Những người này thuộc đủ mọi thành phần , thành công hay thất bại , giầu hay nghèo .
     Tú Xương , Tú Mỡ cũng ngông , nhưng đọc ... chưa đã !
     Học Lạc ( có học hẳn hoi , đó là Học Sinh , có chữ nghĩa Thánh Hiền ) khi cúng Đình , đem tới một mâm xôi trên đề hai chữ " thằng Lạc " . Tuy đã khá ngông nhưng không đã bằng những bài thơ bây giờ , tung lên mạng , khắp năm châu được đọc và ái mộ !
     Bùi Giáng ngông nghênh , tự xưng là trẫm , nhưng thơ của ông chưa ngông tới bến , kể cả bài ông viết về Phật và Đạo Pháp :
                                                  Phật ngồi dưới gốc Bồ Đề
                                         Tiên nương quỳ gối tóc thề chấm vai
                                                  Thưa rằng Phật thực là tài
                                         Thấy mà như đã từ ngoài vào trong
     Lê văn Chính sống qua nhiều triều đại : từ Triều Pháp , tới Triều Ngô , Triều Cách Mạng .  Về già ông sống tại Sài Gòn . Cuộc sống đạm bạc , nhưng cái ngông của thế hệ này rất đáng phục và đáng yêu ...
                                                     MUỐN ĐỂ RÂU
                                              Chẳng sợ đời ban một chữ D
                                              Sợ cằm tua tủa mép lê thê
                                              Gái phô bộ ngực trông ra phết
                                              Già thiếu hàm râu kể cũng ê
                                                 Họ đếch ra hồn nên chúng mỉa
                                                 Mình đừng xấu máu có ai chê
                                                 Năm nay để thử vài ba sợi
                                                 Chẳng giống Quan Công cũng giống hề
                                                      CỢT VỚI MA ( Femme)
                                                 Cú rũ ngồi như chó giữ nhà
                                                 Nhà còn chi nữa ngoại trừ ta
                                                 Mấy năm toạ thực , tiền không cánh
                                                 Một cuộc tang thương , chuyện quá đà
                                                 Tủ kính âm thầm đi chẳng hẹn
                                                 Bàn thờ nấn ná ở ... may ra
                                                 Thần tài đã kí tờ ly dị
                                                 Thì tớ làm thơ cợt với Ma
     Đến như ông Thái Quốc Mưu thì đúng là ngông thứ thiệt . Ngông nghênh , nghênh ngang như cua mà có duyên đáo để . Ngông ngạo đời mà thấm thía lắm .
                                                        ĐỊA PHỦ DU
                                                 Nhận thiệp Diêm Vương khẩn khoản mời
                                                 Thôi thì ... nhân tiện xuống thăm chơi
                                                 Hai hàng ngạ quỷ dàn nghênh đón
                                                 Mấy đám quan tham thấy rụng rời
                                                 Trộm cướp nhóm bầy xanh ngắt mặt
                                                 Nhà tu từng lớp nín khe hơi
                                                 Âm ty chẳng khác chi nhân thế
                                                 Cũng lắm hoa thơm lắm bọ giòi
                                                               NGÔNG
                                                 Họ bảo rằng ta kẻ dại ngông
                                                 Ngông thì thừa mứa , dại đầy hông
                                                 Miếng mồi danh lợi đê mê chúng
                                                 Hai tiếng thuỷ chung ngán ngẫm lòng
                                                 Cất bút nghênh thơ , thơ hụt hẫng
                                                 Ôm đầu chọn tứ , tứ lòng vòng
                                                 Trăm bầu rượu cạn cùng thi hữu
                                                 Say khướt kéo bè đi đái rong
                                                                                 TQM

                                                                                              CHÂN DIỆN MỤC

No comments: