Monday, January 31, 2011

Xuân Thi của MVN và các bài thơ họa



XUÂN THI
_______________
 Mạch vạn Niên

Rót chén đầu xuân gửi chút lòng
Đến từng tri kỷ khắp tây đông
Câu thơ thục nữ cuồng nam khách
Lời ngọc hiền nhân lụy má hồng
Đào thắm xe duyên hồn lãng tử
Mai vàng kết nghĩa ý văn phong
Kẻ nơi vạn lý, người thiên lý
Rót chén đầu xuân gửi chút lòng

Bài họa1:CHÚC XUÂN
______________________

 Nhật Đạo 
Kính chúc mừng xuân với tấc lòng
Bạn bè thân hữu khắp trời đông
Lời thơ mộc mạc tình thân thiết
Câu viết đơn sơ ý thắm hồng
Lạc nghiệp quê người gìn mỹ tục
An cư đất khách giữ thuần phong
Không quên nguồn gốc con dân Việt
Kính chúc mừng xuân với tấc lòng

 

Bài họa 2 :Chạnh Lòng
__________
Ngô Quang Võ

Chuốc chén đầu năm chạnh cõi lòng
Giữa trời hiu quạnh buổi tàn đông
Nhìn xuân run rẩy bên sương trắng
Thương tết co ro dưới lửa hồng
Những bước thời gian luồn sợi khói
Xiên quàng nhịp thở quyện làn phong
Tuyết loang màu nhớ buồn chân khách
Chuốc chén đầu năm chạnh cõi lòng .



Tố Lan ơi ! Thầy thấy bài xuân thi của Mạch vạn Niên và hai bài họa , thích lắm . Nhưng vi tính thầy dốt lắm nên không đánh bài vào chỗ đó được . Thầy lại phải gửi tới địa chỉ mail của em :

Bài họa 3:Cánh Chim Thơ
____________
Chân Diện Mục
 Gửi bạn phương xa một chút lòng
 Đã là tri kỷ há Tây Đông
 Giai nhân danh sĩ cùng sum họp
 Vun đắp vườn thơ giống Lạc Hồng
 Hồng Hạnh đượm nồng khoe sương sớm
 Tố Lan kiều mị vẫy xuân phong
 Trời Tây mượn cánh chim câu trắng
 Gửi bạn phương xa một chút lòng


Sunday, January 30, 2011

Cánh thiệp đầu xuân PPS

_________________


 

Canh Thiep Dau Xuan.pps - Slide

Chúc Mừng Năm Mới- Tân Mão 2011

Trước thềm năm mới, Ngọc Vân kính chúc gia đình Kiên Giang một năm mới Hạnh Phúc, An Khang và Thịnh Vượng

Saturday, January 29, 2011

Đọc truyện:Cánh hoa Pensee -Nguyên Nhung

_________________


CANHHOAPENSEE.pps -

Quick View
Mỗi năm khi mùa Xuân trở lại, nhìn những đóa hoa pensée trước sân nhà, rung rinh những cánh hoa màu nâu, tím, vàng rực rỡ, dưới ánh nắng dịu dàng một sáng ...

Cung chúc Tân Xuân

________________


Kính Chúc Thầy Cô cùng bạn hữu KiênGiang bốn phương

Năm Tân Mão 2011

An Khang - Hạnh phúc -Thịnh vượng

và Vạn Sự Như Ý 

Tha Hương


http:DotPhao/DotPhao.htm

Friday, January 28, 2011

Cuối năm nhìn lại :Tôi làm Blog - HTTL

_________________
Hoàng thị Tố Lang








Tính đến hôm nay khi tôi đang viết những dòng nầy thì Tha Hương mới có 4 tháng 14 ngày tuổi . Có là quá sớm chăng để tôi viết đề tài nầy ? Nhưng thiết nghĩ Ôn cố Tri Tân hẳn là một tập tục thật đẹp khi    kết thúc một năm để bắt đầu sang năm mới . Do đó mong cac bạn xem bài viết nầy như là một câu chuyện vui , một sự cảm nhận , một cái nhìn tổng quát về chặng đường vừa đi qua của  Tha Hương nói chung,, chặng đường tôi làm Blog nói riêng trong thời gian ngắn ngủi nầy .
   Điều đầu tiên tôi phải nói là lời cám ơn của tôi đến  Cát Vân   . Cát Vân là bút hiệu của Ngọc Vân - Cô em gái út của tôi   Nếu không có Ngọc Vân  hẳn là không có sự có mặt của Tha Hương ngày hôm nay. Nhớ hoài  buổi chiều hôm đó  NV  gửi đến trang Blog đã layout xong và bảo tôi rằng "
-Trang blog Vân làm đã xong bây giờ Vân giao Nó cho Chị  . Chị điều hành nha "

Tìm hiểu cành Mai trong bài kệ của Mãn Giác Thiền sư

_________________
Sưu Tầm


Mỗi khi mùa Xuân  đến, người ta  thường nhớ đến bài kệ Cáo tật thị chúng của Mãn Giác hiền sư (1052-1096) đời Lý:

caymai.gif
Hoa mai mơ(Prunus mume)
"Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục tiền nhãn quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai”.

Ngô Tất Tố dịch như sau:
"Xuân qua trăm hoa rụng
Xuân tới trăm hoa cười
Trước mắt: việc đi mãi
Trên đầu: già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua, sân trước một cành mai”.

Câu chuyện đầu năm - PPS

______________



Câu chuyện đầu năm


Nhạc : Hoài An
Ca sĩ : Hương Lan

Thursday, January 27, 2011

THA HƯƠNG - Chân Diện Mục

_____________



                Rưng rưng , bước nặng , tha hương
        Vần thơ cũ cũng đoạn trường thế nhân
                Trinh hương hoa lá lần khân
        Lửng lơ ông tạo xoay vần thế sao
                Xoay nhanh lên chút đi nào
        Ru hồn ai chẳng thấy nao nao tình
                Giật mình mình lại hỏi mình
        Năm năm tháng tháng loanh quanh thế à
                Ngồi ngậm sương khuya bao la
        Mịt mù thân thế vỡ òa hồn đơn
                Níu hương nén lại trong hồn

                                    C.D.M.        

Wednesday, January 26, 2011

Nhớ Một Chiều Xuân

_______________

Double click vào link sau đây để nghe nhạc và xem slide show ( dạng Power Point )


                                              Nhạc : Nguyễn Văn Đông

Tuesday, January 25, 2011

Món ngon ngày Tết




___________________
Sưu Tầm

Tết là dịp họp mặt, ăn uống, vui chơi nên món ăn ngày Tết luôn ngon, nhiều và lúc nào cũng trong “tư thế” sẵn sàng lên mâm. Tuy nhiên, “bệnh tòng khẩu nhập”,( bệnh theo miệng mà vào) nên để phòng thân,
chúng ta hãy thử đưa các món Tết đi “nội soi”…
Bánh chưng bổ, khỏe nhưng… 

Nếu ở miền Bắc, “Tết về nhớ bánh chưng xanh” thì  ở miền Nam còn có bánh tét. “Đội quân”  nguyên liệu làm nên bánh chưng gồm: đậu xanh, nếp, tiêu, thịt nạc vai. Bánh tét ngoài ngoài “nhân” nếp, đậu xanh, thịt ba rọi còn có bánh tét nhân đậu đen.
Nếp để gói bánh “béo bở” hơn nhờ dừa nạo hoặc nước cốt dừa. Bánh tét thập cẩm lại càng phong phú hơn: trứng, tôm khô, lạp xưởng, hạt sen, thịt giò, trứng bắc thảo, đậu phộng, nấm đông cô trộn với đậu xanh.

Lương y Đinh Công Bảy  – các thành phần thực phẩm chủ đạo tạo nên bánh chưng có tác dụng giúp tăng cường sức khỏe, tuổi thọ, chống lão hóa, bồi bổ cơ thể..Trong đó, công đầu là đậu đen, đậu xanh nhờ tính mát, có tác dụng thanh nhiệt giải độc, giải cảm.
Bánh thập cẩm thỏa điều kiện dinh dưỡng hiện đại là cung cấp nhiều loại thực phẩm (theo khuyến cáo mới nhất của WTO là mỗi ngày, mỗi người phải ăn tối thiểu 20 loại thực phẩm thuộc bốn nhóm thì mới đủ dinh dưỡng), mỗi loại có một công dụng riêng.
Tốt thì tốt thật nhưng theo TS Nguyễn Thị Minh Kiều – cái bánh chưng nặng 1kg, cung cấp khoảng 2.000 Kcalo.

Xuân Tha Hương

________________ 
Thơ Ngô Quang Võ 













Đón xuân để tiếc thương xuân
Nhìn xuân run rẩy gío vần sương đong
Trông xuân tuyết trắng ngập đồng
Buồn xuân lữ thứ tấc lòng se đau .

Hoa Xuân Tân Mão .PPS

___________________


Hoa xuan Tan Mao.pps


http://storage.msn.com/x1pgliP38XxBL2WfK-4OCqOP830H5gDOJfSgkKzHF3mH6sYH6ReQqd0OmsD4wA_quB3m1kFJeCogQsGNflc0oRd89mMAI70-50dhJGHDXsRUq-G9Zsf4al2qp-Yg7rapeGU_-SwsrPMO9Be2o028zwS6ANN2JqAwzTK
 
 Năm cũ sắp ra đi ,năm mới Tân Mão.. ngoan hiền !?
Kính gởi  những lời cầu chúc tốt đẹp nhất
đến tất cả quý anh chị và gia đình :
An Khang Trường Thọ.Dồi dào Sức Khỏe,bình An trong cuộc sống .
Xin click vào em bé sẽ thấy Hoa Xuân Tân mão.

KD

Monday, January 24, 2011

Dự án sách viết về Nhạc Sĩ Lam Phương

____________________





Dự án sách viết về Nhạc sĩ Lam Phương
 (Please contact : Tu Tran @ hanyentu73@yahoo.com    or    VietHai Tran @ viethai712@yahoo.com )
Xin mời đọc lý do và tham gia ủng hộ dự án :
From: tu tran [mailto:hanyentu73@yahoo.com]
Sent: Saturday, January 22, 2011 3:14 PM
Subject:
 Hi cac anh chi:
Nhac si Lam Phuong la nguoi Rach Gia minh.
Hien nay ong cung khong con suc khoe tot cho nen em dda nhan loi anh VietHai tham gia
vao du an viet sach ky niem ve nguoi NS tai hoa nay truoc khi ong vinh vien roi bo chung ta.
Em rat mong cac anh chi ung ho em dde ung ho chut it tai chanh cho du an nay.
Em cam on cac anh chi dda bo chut thi gio dde ddo.c email voi nhieu chi tiet duoi dday.
Hen gap lai tat ca cac anh chi ngay mai,

Sunday, January 23, 2011

Guelph - Một lần tao ngộ

________________
Ngọc Vân& Nhật Đạo




Buổi sáng đi loanh quanh với anh nó không nói được gì nhiều, anh thì huyên thuyên có lẻ vì mắc cở hì..hì và cũng bởi vì nó nhìn anh dữ quá. Nó nói :anh giống ông tiên quá - anh nói: anh giống ông tiên hả .Rồi anh kể lung tung toàn là chuyện đi chùa,  chuyện các bà làm bếp phật sự gì gì, nó nghĩ thầm hong biết anh có biết anh đương nói gì hong ..hihihi..rồi anh nói chuyện thơ, đọc cho nó nghe mấy câu thơ của Vũ Hoàng Chương khi nhắc về anh Thọ, anh Thọ thích nhứt câu "Ta đợi em từ ba mươi năm..", nó hỏi anh bằng cái giọng rất khỉ : :anh có dám làm bài ta đợi em từ sáu mươi năm hong ?Anh cười ,hai con mắt hiền lành lấp la lấp lánh, anh nói anh đâu có tài làm thơ cỡ đó - thì làm đại thử coi có nổi hơn Vũ Hoàng Chương hong hì hìhì
Nhưng mà đừng viết văn, anh viết văn em V đọc mắc cười quá nè hihihi !!!!!

Nắng Đẹp Miền Nam - Lam Phương

Tinh Co Nhu Khong

Saturday, January 22, 2011

Đêm giao thừa nghe một khúc dân ca

__________________










Dem Giao Thua Nghe Mot Khuc Dan Ca
     
     


     Đêm giao thừa nghe một khúc dân ca
     Bài dân ca tha thiết đậm đà
     Người tha hương nghe lời ru dân ca
Sao êm đềm lòng người đi xa
Nghe nôn nao như chiều ba mươi Tết
Bếp than hồng Mẹ nấu bánh chưng xanh

Đêm giao thừa nghe ai hát dân ca
Lời dân ca thắm đượm nỗi nhớ nhà
Người phương xa nghe lời ru dân ca
Như hương cau thương dừa đang trổ hoa
Như đêm trăng bên đường ai tát nước
Chiếc gàu con múc cả ánh trăng vàng

ĐK:
Hát, hát nữa đi em lời ru dân ca
Câu dân ca mang mùa Xuân bao la
Câu dân ca như tình non nước
Đọng mãi trong tôi lời hát quê nhà

Đêm giao thừa nghe một khúc dân ca
Dòng sông xanh thơ ấu tự bao giờ
Trong cơn mơ nghe sao từng nỗi nhớ
Nhớ mùa Xuân nhớ cả một trời hoa
Nhớ tình quê trong từng trang giấy trắng
Gởi về nơi xa ấy một tấm lòng

Xuân vẫn tha hương - Nguyễn Bính

_________














Nguyễn Bính gởi "chị" Trúc

Bốn bể vẫn chưa yên sóng gió
Xuân này em chị vẫn tha hương
Vẫn ăn cái Tết ngoài thiên hạ
Son sắt say hoài rượu bốn phương.

Em đi non nước xa khơi qúa
Mỗi độ Xuân về bao nhớ thương
Mỗi độ Xuân về em lại thấy
Buồn như tên lính ở biên cương.

Friday, January 21, 2011

Truyện ngắn: CHUYẾN XE ĐÒ CHIỀU 30 TẾT

____________



PHẠM PHONG DINH

Ngồi trong phòng trực của sở làm mà Trình có cảm giác trong lòng chàng đang hừng hực dậy lên một ngọn lửa xốn xang. Chiều 30 Tết, chỉ còn có mỗi mình Trình cùng với chiếc bàn giấy rộng thênh thang. Ngoài kia, đằng sau cánh cửa sắt, tiếng xe cộ chạy trên đường ầm ì vọng vào, nhưng ở bên trong là một thế giới hoang vắng và im lìm. Vì chẳng còn ai cả, ngoài mỗi Trình đang còn ngồi gặm nhắm nỗi quay quắt giữa một buổi trưa buồn. Trình thật quá xui xẻo, bởi chàng bắt thăm trúng phiên trực cuối năm. Mấy năm trước, Trình may mắn thoát cả, những lúc ấy chàng hân hoan thơ thới xách va li về quê ăn Tết, trong nỗi đau khổ của một gã đồng nghiệp kém may mắn dõi mắt thèm thuồng nhìn theo. Nhưng năm nay, thì chính chàng phải nếm vị đắng của cái sự gọi là trực sở cuối năm. Trình cứ nhìn mãi lên chiếc đồng hồ tròn treo trên vách. Nó muốn trêu ghẹo chàng hay sao chứ, mà những cái kim dường như vẫn cứ đứng ì một chỗ không chịu chuyển động cho. Không khéo Trình kẹt lại ở Sài Gòn và ăn Tết trong nỗi cô quạnh giữa chốn phồn hoa này mất. Ngày 29 Tết, Trình đã bùi ngùi đứng tựa cửa phòng trực nhìn bọn bạn hớn hở người xách cặp táp, kẻ xách va li ngồi chất lên mấy chiếc xích lô máy xình xịch chạy ra ngoài bến xe miền Tây và miền Đông. Đứa về Cần Thơ, thằng ra Nha Trang. Tuy rằng chính phủ chỉ cho nghỉ từ ngày 30 Tết cho đến hết mùng Hai, nhưng trưa ngày 29 sở của Trình đã vắng như một ngôi nhà ma, các quan lớn quan nhỏ đều đã đua nhau biến mất hết một cách thần tình, mà chàng biết chắc có gã mãi đến mùng Bốn Tết mới lò dò đến làm, nại cớ ở xa vào trễ.

Tết đang ở đâu ?

____________

Hồ Trọng


Mấy hôm nay, trời Dallas rất lạnh. Từ trưa, tôi vội vã rời công sở sớm hơn thường lệ để “lo” đón Tết. Thực ra lo cái gì tôi cũng không rõ, chỉ biết là Tết đang đến và mình “phải” đón Tết.
Tôi gấp máy tính lại bỏ vào ba lô bước vội ra bãi đậu xe mà thấy nao nao trong lòng. Cái cảm giác thiêng liêng của Tết ở đâu đó xen lẫn với cái cảm giác trống vắng tẻ nhạt của mùa đông trên xứ người làm tâm hồn lắng đọng khó tả.

Bến Xuân - PPS

_______________


[PPT]

BẾN XUÂN pps - Slide 1



Nhà tôi bên chiếc cầu soi nước
Em đến tôi một lần
Bao lũ chim rừng họp đàn trên khắp bến xuân
Từng đôi rung cánh trắng ríu rít ca u ú ù u ú...
Cành đào hoen nắng chan hòa
Chim ca thương mến
Chim ngân xa u ú ù u ú
Hồn mùa ngây ngất trầm vương.

Dìu nhau theo dốc suối nơi ven đèo
Còn thấy chim ghen lời âu yếm
Tới đây chân bước cùng ngập ngừng
Mắt em như dáng thuyền soi nước
Tà áo em rung theo gió nhẹ
Thẹn thùng ngoài bến xuân

Sương mênh mông che lấp kín non xanh
Ôi cánh buồm đâu còn trên lớp sóng xuân
Ai tha hương nghe ríu rít oanh ca
Cánh nhạn vào mây thiết tha
Lưu luyến tình vừa qua

Nhà tôi sao vẫn còn ngơ ngác
Em vắng tôi một chiều
Bến nước tiêu điều còn hằn in nét dáng yêu
Từng đôi chim trong nắng khe khẽ ru u ú ù u ú...
Lệ mùa rơi lá chan hòa
Chim reo thương nhớ, chim ngân xa u ú ù u ú
Hồn mùa ngây ngất về đâu.

Người đi theo mưa gió xa muôn trùng
Lần bước phiêu du về bến cũ
Tới đây mây núi đồi chập chùng
Liễu dương hơ tóc vào trong nắng
Gột áo phong sương
Du khách còn ngại ngùng
Nhìn bến xuân...

Thursday, January 20, 2011

Xuân. Đông. Thu - Ngô Quang Võ

______________



Xuân
Làn băng đông tuyết hoa trăn trở
Đêm lạnh lùng gợi nhớ thuở xưa ...
Khói lam buông tỏa chiều vừa -
Xuân bên lối mộng trăm hoa đón chào .

CÁI ÔM - Kiều Phong (Toronto)

____________










 May mắn được hai người nhận biết
CÁI ÔM cuả kẻ nầy hàm chưá tình cảm phong phú dạt dào
Đã biểu lộ sống thiên về Nội Tâm chất ngất Hạnh Phúc lẫn Niềm Đau
Vì chưa tìm được người Cảm Thương, Chia Sẻ !!!
Một cái ôm cùng người bạn Canada trước khi về hưu(*)
Bà ta nhận xét , giật mình vì đi guốc trong bụng mà mình cứ tưởng bả mù
Bình thường mi  tuy ít nói, trầm lặng
Nhưng cái ôm giã từ đã biểu lộ tình cảm chân thành thiết tha, nội tâm
Vì thiên hạ chỉ ôm xã giao nào có thâm trầm

Wednesday, January 19, 2011

QUÀ MỘT THỜI -Vân Giang-

_______________


                                      


Lời tác giả: Thân tặng bạn bè tôi, những người dân Sài Gòn đã sống cùng thời với tôi trên mảnh đất thân yêu này, dù còn ở lại hay đã đi xa; Những người bạn mới quen và cả những người chưa từng quen biết. Để nhớ về những món quà tuyệt diệu của tuổi thơ mà bây giờ chỉ còn lưu lại trong chúng ta hương vị ngọt ngào của một thời đã xa mãi mãi.
***
Tôi là một người có "tâm hồn ăn uống". Cái thân hình đều đặn ba vòng bằng nhau bây giờ là kết quả (hay hậu quả?!) của mấy chục năm miệt mài thưởng thức một cách hết sức nhiệt tình những món ngon và chưa ngon của hầu hết những quán hàng tiệm ăn to nhỏ lớn bé trong lòng thành phố! Ăn trong nhà hàng máy lạnh có nhạc nhè nhẹ êm dịu mọi người nói năng nhỏ nhẹ lịch sự hay ăn trong một quán nướng ồn ào tiếng cụng ly côm cốp cười nói rân trời của mấy ông bợm nhậu, hay ăn nhỏ nhẻ mát mẻ trong một sân vườn cạnh bờ sông bốn bề gió lộng nước lách tách vỗ sóng bên sàn gỗ dưới chân... 
Tôi đã ăn cùng với bạn bè, người thân, người yêu và cả với người ghét (thí dụ như phải đi ăn đám cưới của cảnh sát khu vực chẳng hạn!) những món ăn đã có từ thời xưa hay những món vừa được sáng chế ra lúc mới đây, những món có tên gọi bình dân hay những món nghe nghĩ mãi chẳng biết là món gì bởi cái tên gọi vừa cầu kỳ vừa bí hiểm! Có món tôi thích, có món không. Nhưng chưa bao giờ có một món ăn nào làm cho tôi chợt ngẩn người vì một nỗi nhớ nhung lạ lùng, đến dường như khắc khoải, như trong một lần gần đây khi đi qua một ngôi trường tiểu học nhỏ nằm cạnh một đường ray xe lửa, trong khi đứng chờ bên cạnh thanh chắn ngang đường ray, giữa tiếng bánh sắt nghiến rầm rập, hình ảnh hai em bé học sinh cùng uống chung một chiếc ly nhựa nhỏ nước xi rô bất giác làm tôi nhớ đến món quà của tuổi nhỏ ngày xưa, bây giờ không còn thấy bán nữa: 
cục đá nhận!Và tôi nhớ đến bàng hoàng tha thiết những món quà hồi tôi còn nhỏ, những món quà của một thời!

Sống giữa phi lý - Tăng Ngọc Minh

_______________



Phi lý nói ở đây là cảm nhận của ta trước các sự việc hay hiện tượng tai hại xẩy ra không đúng chỗ, không mong muốn, không thể chấp nhận, ngoài dự kiến của bản thân. Nói đúng hơn đó là những nghịch lý chứ theo tinh thần khoa học thì bất cứ hiện tượng nào cũng có lý do khách quan. Ví dụ khi thấy một lao động chính trong một gia đình đông con ngồi câu cá trong bồn tắm chẳng hạn, phân tâm học, y học đều hiểu đó là bệnh tâm thần với nguyên nhân nhất định nhưng vấn đề là tại sao lại là người này, một người vốn rất cần tỉnh táo để làm chỗ dựa cho bầy con nheo nhóc và nếu có một giây phúc nào đó anh kia  tỉnh táo, anh cũng nhận ra sự phi lý anh đang lãnh chịu nhưng cũng may ngươi điên không hề biết mình điên bởi nếu không anh sẽ mắc thêm chứng nổi khùng vối số phận.
Đây chỉ là một thí dụ về sự phi lý thuộc phạm vi bệnh tật. Trong phạm vi đời thường, trong các sinh hoạt xã hội sự phi lý cũng dẫy đầy.

 Chuyện đời Sisyphe
Chỉ cần xem bất cứ một tiểu thuyết tả chân hay hay một vở bi kịch nào ta cũng nhận ra bóng dáng của phi lý trong đời thường và điều này cũng bàn bạc trong chuyện thần thoại Hy Lạp mà điển hình là chuyện đời của Sisyphe và Albert Camus gọi là Huyền thoại Sisyphe ( Le mythe de Sisyphe, Gallimard, 1942) trong một khảo luận của ông. Sysiphe là một nhân sinh hữ hạn  đã xoay sở tồn tại được trong một thế giới do các thần linh quyền thế ngự trị. Theo Homère ( thế kỷ VIII BC) ông ta là một con người liều lĩnh, bạc mạng, năng động, chẳng những đã chơi khăm với đồng loại mà còn xăm phạm thần linh để có thể sống an lành trong nhiều cách hành xử thật độc đáo như sau:

Tuesday, January 18, 2011

Nhớ -

______________
cát vân


khởi đầu
những cuộc từ ly
anh tàn xuân hắt lên ngày đớn đau

người về
giữa giấc chiêm bao
chắt chiu như tháng ngày nào yêu thương

đêm gầy
nát mộng viễn phương
nhớ hương cau rãi suốt đường trăng xưa

đôi bờ
nhịp sóng ngẩn ngơ
thuyền trôi để hút câu thơ cuối dòng

còn đây
những giọt tình không
hắt hiu rơi xuống giữa lòng xuân phai

Monday, January 17, 2011

PHIẾM LUẬN VỀ NGÔN NGỮ - Vũ Đình Nam

_________________






Ngôn ngữ là gì? Ngôn ngữ là tiếng Hán Việt – Ngôn là lời nói như chữ phát ngôn (nói ra) và ngữ là từ ngữ, là chữ; nói chung ngôn ngữ là cách nói cách viết của một thứ tiếng.

Ngôn ngữ luôn luôn tiến hóa theo thời gian và sự tiến bộ của nhân loại, của một quốc gia. Có nhiều từ ngữ đã được dùng một thời kỳ và sau đó ít khi thấy dùng trở lại, có nhiều từ ngữ được thêm vào do sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật và do có người sáng chế ra để sử dụng trong cách viết hoặc trong đời sống hàng ngày. Ngôn ngữ còn bị ảnh hưởng của tính địa phương, nhiều vùng có những từ ngữ chỉ có dùng trong khu vực đó mà thôi.

Lý do cho bài phiếm luận này là tình cờ tôi đọc được quyển sách “Đã Mang Lấy Nghiệp” của tác giả Mai Nguyên xuất bản tại Cali năm 2008, sách dầy gần 500 trang, trong đó tác giả viết về các đề tài dưới dạng tâm sự cá nhân vì quyển sách được đặt tên là Tâm Bút. Tác giả là một phụ nữ trên dưới 60 tuổi, có chồng đi cải tạo, cá nhân vượt biển bị tù đày, sau cùng đến Mỹ và bà cũng có xuất bản một số sách, đa số là tùy bút, tâm bút kể lại những biến cố sau 75 và cảnh khổ của dân miền Nam và sự căm thù chế độ Cộng Sản. Có thể sự căm thù này đã chi phối cái nhìn của bà qua phần bà nói về ngôn ngữ. Chúng ta hãy đọc nguyên văn đoạn dưới đây của tác giả ở trang 96, 97 và 98 của sách Đã Mang Lấy Nghiệp:

THƠ THẨN CÙNG THI SĨ HUYỀN KIÊU

_______________

Chân Diện Mục



Thi sĩ Huyền Kiêu xưa có những vần thơ hay :
  
Xuân hồng có chàng tới hỏi
  Em thơ chị đẹp em đâu
 Chị tôi hoa trắng cài đầu
Đi ngắt hoa tươi ngoài nội
 
                                
                           

Sunday, January 16, 2011

Chiếc xích lô chở mùa xuân

_________________

Tác Giả: Thanh Thương Hoàng



Posted Image



1
Tân ngồi vắt vẻo trên chiếc xích lô ngước nhìn những tảng mây trắng lững lờ trôi trên nền trời xanh thẫm, lòng bâng khuâng nhớ tới những ngày tháng cũ. Lúc ấy vào khoảng mười giờ sáng. Từ khi đạp xe ra khỏi nhà sáng sớm tới giờ anh vẫn chưa kiếm được một “cuốc” nào. Nếu đến trưa vẫn không có khách thì coi như mất toi nửa ngày tiền thuê xe và tất nhiên phải nhịn ăn luôn bữa trưa.

Saturday, January 15, 2011

Bánh Chưng tình Bắc duyên Nam-HTTL

________________



Tết về nhớ bánh chưng xanh " Thật thế là người Việt nhất là người Việt Tha Hương khi nghe Tết về ai mà không nhớ bánh chưng .
Bánh chưng - Món bánh đặc thù cổ truyền xuất xứ từ miền Bắc  . Miền Nam thì có bánh Tét . Bánh chưng của người Bắc hình dáng vuông vức, gói bằng nếp sống , đậu sống đã đài sạch , thịt nhiều hơn được ướp với hành lá, nhiều tiêu và nước mắm  . Bánh Tét của người Nam thì đòn bánh dài , hai đầu được gióng lại vuông hay tròn là tùy người gói  . Nếp sau khi đài sạch được xào với nước cốt dừa và chính giữa đòn bánh thường  được để mỡ  . Đậu cũng được nấu chín và nêm đường muối cho vừa ăn  . Do đó  chúng tôi pha trộn những cái tinh túy của hai miền lại . Một sự kết hợp , hài hòa tạo nên một cái bánh chưng tuyệt vời trong ngày đâù năm mà  mạn phép đặt tên là " Bánh chưng tình Bắc duyên Nam " . Bây giờ mời bạn bắt tay vào nha

Friday, January 14, 2011

Lục Bát của Chân Diện Mục

___________

 Ly Hương

                     Ly hương là ly rượu thơm
             Xa quê xin chớ có buồn hỡi ai
                     Trăng kia dù có thở dài
             Quê kia dẫu cách chẳng ngoài tình ta
                     Mời em một chén Quan Hà
             Rượu hương xưa đó để mà nhớ thương
                     Nhớ hương xa đến quay cuồng
             Ẩn trong tâm thức mùi hương dị thường
                     Đảo điên một trận ly hương
             Dày vò nỗi nhớ vĩ cuồng bến mê
                     Hương quê vẫy gọi ta về

Tuesday, January 11, 2011

Xuân nao

______________________________
Nguyễn Ngọc Vân

Xuân lắng trong lòng bao ước mơ
Ngây thơ theo mẹ sáng đi chùa
Áo mới xênh xang hồn rộng mở
Xuân lùa trong nắng chút hương thơ

Khói trắng, hương trầm ngan ngát bay
Cầu cho mắt mẹ nỗi vui đầy
Lắc ống xâm đầu mồng một tết
Dấu lại nụ cười trong búp tay

Mơ gì? Thủa ấy mỗi mùa xuân
Giờ nhớ ngẩn ngơ thấy thật gần
Đã biết bao mùa xuân trở lại
Hương mùa xuân cũ mãi lâng lâng.

Người đàn ông tuổi Dần của đời tôi-KiênGiangTiểu thư

_________________



(viết để tặng NH và người hùng tuổi cọp của em)
                                    
                                Kiên Giang Tiểu Thư



Ổng tuổi Dần. Ổng là con cop.Trong nhà tui và mấy đứa con tui gọi ổng là Bố Cọp. Bạn thấy ổng oai ghê chưa. Nhưng tên trên tấm giấy khai sinh của ổng lại còn oai hơn nữa kìa -Vũ mạnh Hổ-.Tui nghe đâu là khi ổng vừa mới sanh ra ông Nội ổng chấm số tử vi và đặt tên cho cháu đích tôn. Bởi vậy hồi ở Quân trường ra ổng chọn vào cái binh chủng gì mà quân phục rằn ri như da cọp.  Mà phải nói bộ quân phục nầy làm ổng coi ngon lành hết biết .Oai phong lẫm liệt ra phết(chữ ra phết là chữ Bắc Kỳ của ổng. Tui bắt chước ổng đó nghe cho ra vẻ dâu Bắc a’). Tui nói với ổng điều đó ổng nhếch môi cười và nói  ra vẻ tự phụ lắm”Anh tuổi con cọp tự nhiên là đã oai rồi em ạ”. Rồi cao hứng ổng ngâm luôn bài thơ “Hổ nhớ rừng “ của Thế Lữ  một lèo luôn

Monday, January 10, 2011

Nghiêng Bóng Chiều,

________________
  Thơ Minh Giang

 anh nha que















Mẹ nơi cố lý đêm đông
Chăn bông có đủ ấm lòng quạnh hiu
Đăm chiêu dõi bóng con yêu 
Viễn phương lưu lạc chắc nhiều sầu vương
Sớm chiều hoài vọng cố hương
Tâm hồn nặng trĩu niềm thương Mẹ hiền
Oằn vai gánh nỗi truân chuyên

QUẾT BÁNH PHỒNG ĂN TẾT

______________
Lê Duy



Giữa cái nắng hanh khô và gió phần phật của mùa giáp Tết, tiếng rao của bà bán bánh vang lên xé toạc cái yên vắng đến nao lòng. “Phồng đê..ê” . Mấy chữ “bánh phồng đây” nói còn chưa trọn tiếng mà mọi người
trong con hẻm ai cũng biết đó là gì rồi.

Cái xề đầy ắp những cái bánh phồng đã nướng sẵn, đựng trong một cái túi nylon to đùng. Cái xề nằm lắc lư trên chiếc nón lá như che mát thêm cho người bán giữa buổi trưa oi ả. Không một lời đáp lại, tiếng rao nhỏ dần rồi mất hẳn ở đầu hẻm.

Xuân mộng ước

________

Thơ Mạch vạn Niên




Tiếng giã bánh phồng vang khắp xóm 
Tết về rồi đó tụi bây ơi 
Ra vườn chặt khúc tre già khụ 
Về gọt mà làm ống lói chơi

 Đến tiệm mua vài cân khí đá 
Đổ vào ống lói nước thành hơi
Bắn lên một phát vui gì kể
Tụi nó đâu thua bắn trả lời

Em còn nhớ mùa xuân

________________


Em Còn Nhớ Mùa Xuân-NgôThụyMiên-KhánhLy 

 

Tóc thề đi đâu mà vội - PPS

_________________







 http://dl.dropbox.com/u/3117373/PPS%20PAD/TTDDMV-NP-NNS.pps

Saturday, January 8, 2011

Xôi vò - cơm rượu: Lương duyên Nam - Bắc

________________

Sưu Tầm




Xôi vò - cơm rượu: Lương duyên Nam - Bắc
Xôi vò- cơm rượu vốn là món ăn truyền thống của ngườí dân miền Bắc trong những dịp Tết Đoan Ngọ, một loại thức ăn dùng để thờ cúng tổ tiên cũng dần dần trở thành một món ăn quen thuộc, một thứ quà vặt hàng.
Không biết ai đã nghĩ ra “mối lương duyên” giữa xôi vò và cơm rượu. Món Bắc món Nam, ấy vậy mà lại nên duyên cầm sắt, hòa hợp như thể sinh ra đã là của nhau vậy.
Xôi vò mà ăn với chè hoa cau thì là chuyện thường, bởi “cặp đôi” đó đã là truyền thống. Hạt xôi dẻo chìm trong nước chè sanh sánh, đậu xanh đánh tơi trong xôi hòa cùng đậu xanh hạt trong chè, món này đệm cho món kia, hòa điệu nhịp nhàng. Nhưng dường như cái giai điệu ấy có phần nhẹ nhàng quá, đều đều quá, không có điểm nhấn, không có sự tương phản để món này làm nền đẩy bật món kia. Xôi vò - cơm rượu lại khác.
Xôi vò - cơm rượu: Lương duyên Nam - Bắc, Ẩm thực,
Bè trầm, bè bổng
Như một bài hát có bè trầm, bè bổng, xôi vò - cơm rượu là hai món có phần đối nghịch. Hạt xôi tròn căng bám đầy đậu, vừa bùi, vừa béo, vừa dẻo, thế mà lại ăn cùng cơm rượu vừa ngọt vừa nồng. Tưởng như hai món ăn chỏi nhau, vậy mà ngon!

Friday, January 7, 2011

Em tôi - Phan Nhật Nam

______________






Năm em lên ba, bố tôi bỏ lại người vợ trẻ và hai đứa con thơ lên đường tập kết.
Tôi hơn em sáu tuổi. Chín tuổi con nhà nghèo khôn lắm, tôi đủ khôn để thấy khuôn mặt mẹ buồn hiu hắt, những tiếng thở dài và những giọt nước mắt âm thầm của mẹ trong đêm. Chín tuổi, tôi đã biết mình là người nam độc nhất trong gia đình, đã biết ẩm bồng đút cơm cho em và vỗ về em mỗi khi em khóc. Chín tuổi, tôi đã biết tắm rửa, thay áo thay quần cho em, cõng em đi chơi và dỗ cho em ngủ. Mỗi ngày, trời sập tối mẹ mới gánh hàng về, ba mẹ con ngôì ăn cơm bên ngọn đèn dầu , tôi và em hỏi han, an ủi mẹ. Mẹ kể cho chúng tôi nghe chuyện chợ búa như đang nói chuyện với người lớn, tôi ngồi nghe, nhìn đôi vai gầy của mẹ, nhìn mái tóc và đôi bàn tay khô của mẹ, mà thấy thương mẹ vô cùng.

Chị thêu - Thơ Cát Vân

________________

Mộng trong mơ - Nguyễn Sử Sinh

___________



Ta ngủ yên trong giấc ngủ buồn
Chén quỳnh chưa nhạt giọt quỳnh hương
Trong mơ lạc lỏng niềm mơ ảo
Tình lỡ xa vời mộng lỡ vương
Lữ quán còn ai chung quán trọ
Men sầu thoang thoảng mối sầu thương
Ai say ? Ai tinh? đời say tỉnh
Ta mộng trong mơ giấc mông. thường

Thursday, January 6, 2011

Đêm Đông của Nguyễn văn Thươ ng -PPT

________________
  Tiếng hát Hà Thanh


[PPT]

Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống -

Thơ Phạm Công Thiện

______________

  NGÀY SINH CỦA RẮN

                  (Đoạn VIII)

Mười năm qua gió thổi đồi tây
tôi long đong theo bóng chim gầy
một sớm em về ru giấc ngủ
bông trời bay trắng cả rừng cây
gió thổi đồi tây hay đồi đông
hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
trong mơ em vẫn còn bên cửa
tôi đứng trên đồi mây trổ bông
gió thổi đồi thu qua đồi thông
mưa hạ ly hương nước ngược dòng
tôi đau trong tiếng gà xơ xác
một sớm bông hồng nở cửa đông

Tuesday, January 4, 2011

Hai bài bình bài thơ Thầy Tôi


__________________

Tiếng gọi "Thầy ơi"
vẫn còn đó trên dòng sông chữ


Diệu Tâm

______________________

Tiếng gọi "Thầy ơi"
vẫn còn đó trên dòng sông chữ







Người thầy là một hình tương đẹp, cao cả trong đời sống tinh thần của dân tộc. Tiếng gọi "thầy" là cả niềm tôn kính đối với những người đem tình yêu thương, trí tuệ, đạo đức đến với cuộc đời. Cho nên người thầy trong văn chương là hình ảnh đầy thi vị, là hình ảnh trân trọng và tràn đầy cảm hứng ngợi ca. Người thầy được gọi gần gũi với một so sánh " Người lái đò". Cách so sánh ấy được Nguyễn Thúy Quỳnh tạo nên một tứ thơ lạ, thể hiện một cách cảm chân thực, sâu sắc về người thầy. Với bài thơ " Thầy tôi", người đọc cảm nhận về nỗi ưu tư, một sự giằng xóc, nhói đau, chất chứa trong lòng người thầy. Cảm nhận như thế về người thầy trong cuộc sống hôm nay, theo tôi là mới và tạo được một dư âm . Bài thơ kết bằng tiếng gọi:" thầy ơi" có sức lay từ một cảm xúc trong sáng, thiết tha và ấp áp!
Mở đầu bài thơ là hình tượng người thầy trong cảm hứng ngợi ca của tác giả:

Một đời tích nghĩa nhân
Thầy tôi đóng con đò đưa người qua sông Chữ.

THẦY TÔI

_____________
Thơ Nguyễn Thúy Quỳnh






Một đời tích nghĩa nhân
Thầy đóng con đò đưa người qua sông Chữ

Kẻ thất học đi qua
sau một năm
cầm rìu chặt đò làm đôi
thầy ngậm ngùi đóng con đò mới

Kẻ tiểu nhân đi qua
sau mười năm
vung búa chặt đò làm ba
thầy dằn lòng đóng con đò mới

Người tri kỷ đi qua
sau ba mươi năm
trở bút một lần mà đò tan vạn mảnh

Tôi về tìm thầy
có người bảo lên sông Ngân mà hỏi
có người bảo thầy vẫn chèo đò đưa thiên hạ qua sông
những mảnh vỡ lặng câm
găm trong ngực
sông Chữ ngầu ngầu đang khóc
- Thầy ơi…!

Có một chiều tháng năm

________________


 Thơ Đỗ Trung Quân











“Thầy còn nhớ con không…?”
Tôi giật mình nhận ra
  người đàn ông áo quần nhếch nhác
Người đàn ông gầy gò
  ngồi sau tủ thuốc ven đường.
“Thầy còn nhớ con không…?”
Câu lặp lại rụt rè rơi vào im lặng.
Hoa phượng tháng năm rơi đầy vỉa hè
Rụng xuống trên vai người thầy học cũ.
“Không… xin lỗi… ông lầm… tôi chưa từng dạy học
Xin thối lại ông tiền thuốc… cám ơn…”
Cuộc sống cho ta nhiều quên, nhớ, vui, buồn
Thầy học cũ mười năm không lầm được
Thầy học cũ ngồi kia giấu mình sau tủ thuốc
Giấu mình trong hoa phượng rụng buồn tênh.
Còn biết nói gì hơn
Đứa học trò tâm sự
Người thầy cũ lại chối từ kỷ niệm
Chối từ những bài giảng dạy con người đứng thẳng
Biết yêu anh em – đất nước – xóm giềng
Đứa học trò vào đời với trăm nghìn giông bão
Bài học ngày xưa vẫn nhớ mãi không quên.
Và hôm nay…
Bên hè phố im lìm
Vành nón sụp che mắt nhìn mỏi mệt
Câu phủ nhận phải vì manh áo rách
Trước đứa học trò quần áo bảnh bao?
Tôi ngẩn ngơ đi giữa phố xá ồn ào
Những đứa trẻ tan trường đuổi nhau trên phố
Mười năm nữa đứa nào trong số đó
Sẽ gặp thầy mình như tôi gặp hôm nay?

TƯƠNG QUAN THÀY TRÒ XƯA VÀ NAY

_________________


Một nhà giáo đã ra khỏi ngành




Lương tâm, sự tự trọng của nhà mô phạm ở đâu, sao chúng ta lại nỡ cầm tiền mồ hôi nước mắt của cha mẹ học sinh mình mà không thấy nhột nhạt? Rồi hệ quả của việc cầm tiền, là chúng ta phải “để tâm hơn” đến học sinh này! Thế còn các học sinh khác mà cha mẹ không có bao thư thì sao?
Tương quan Thầy Trò xưa và nay

Lời nói đầu: Trước hết, tôi xin xác định giới hạn chữ thầy mà tôi nói đến ở đây, là thầy dạy ở các nhà trường từ mẫu giáo cho đến đại học, và lên trên nữa, nói chung là người làm nghề dạy dỗ, mở mang, đào tạo học sinh về trí dục và đức dục, chứ tôi không nói đến người dạy bất cứ ngành nghề gì, từ sửa xe, lái xe, uốn tóc, vẽ, hay ngành sản xuất, kinh doanh…, vì hiện nay thường thấy những người dạy các nghề này cũng nhận mình là “nhà giáo”. Chẳng hạn khi tôi gặp lại một anh tài xế cũ, anh cho biết anh hiện là “thầy dạy” chứ không đi lái xe nữa, và “học trò” của anh toàn là “các quan chức trong đủ mọi ngành”, nhưng cái tính chất thô lỗ ngang xương của anh thì vẫn còn như cũ, dù anh đã lên bậc “thầy” như anh nói!
Mấy ngày nay, tôi luôn bị ám ảnh bởi đoạn video về cô giáo chửi mắng học trò trên trang web NVCL. Tôi thật choáng váng, và tâm tư bất an với những bức xúc về mối tương qua giữa thầy và trò thời nay, nhất là về tư cách của những người “làm thầy” này, cùng những “hoa trái” mà họ cung cấp cho xã hội, thật não nề cay đắng!

Đâu là sự thật?

____________________
  • Sưu Tầm

    PSN - 22.11.2010 | Hoài Việt
Người Tây phương thường nói: Sự thật thoát ra từ miệng trẻ. (La vérité sort de la bouche des enfants). Người Việt chúng ta cũng có cùng một ý tưởng nhưng diễn tả dưới một dạng khác: Đi xa hỏi già, về nhà hỏi trẻ. Điều này chưa hẳn đã hoàn toàn đúng. Chàng Trương đã có suy nghĩ như thế nên mới tin lời trẻ khi nghe nó nói: Tối bố con mới về. Lửa ghen đã đốt cháy tim gan chàng trai này nên đã có thái độ khiếm nhã, khinh khi, coi thường phẩm hạnh của Thiếu phụ Nam Xương khiến nàng quá phẫn uất phải trầm mình xuống sông tự vẫn để gột rửa nỗi oan, tạo nên cảnh: Làn nước chi cho lụy đến nàng!